Giữa màn đêm lạnh lẽo, chợt xuất hiện một bóng người thong thả bước ra. Bóng người này hòa lẫn trong làn sương đang phảng phất trôi đi giữa không gian mờ mịt, cứ mờ mờ ảo ảo như một tiên nữ giáng trần.
Nàng xuất hiện đột ngột vậy, khiến cho cả khu vực dường như đắm chìm trong hương hoa thơm ngát. Khi nãy Mạc Thái Lan đã được thưởng thức sắc hoa tuyệt mỹ của Kiếm Mãn Hoa, giờ lại được cảm nhận cái hương hoa êm dịu của thiếu nữ này, quả thật có lập tức chết luôn cũng không uổng một đời.
Là một người yêu hoa và có hiểu biết, Mạc Thái Lan nhận ra, đây là hương hoa cúc.
Màu trắng là màu của sự tinh khiết, của sự trong sáng. Màu trắng gợi cho con người ta cái cảm giác tin cậy, cảm giác thoải mái đến vô cùng.
Hoa cúc trắng vừa có cái màu trắng cao quý ấy, lại vừa có một hương thơm dìu dịu êm ái, những cánh hoa mềm mại tươi mát. Hoa cúc trắng không nồng nàn nóng bỏng như hoa hồng, không điệu đà yếu đuối như hoa mai, cũng chẳng u sầu và giản dị như hoa sen. Hoa cúc mang đến cho nhiều con người nhiều cảm xúc kỳ lạ, nhiều suy nghĩ cao xa, thậm chí là những ý thơ lãng mạn.
Nàng thường hay ngồi ngắm hoa cúc trắng một mình, thả hồn theo hương hoa dịu dàng ấy. Cũng có thể vì thế mà mọi người gọi nàng là Bạch Cúc.
Bạch Cúc là một thiếu nữ ẩn chứa nhiều bí ẩn. Mỗi khi nàng ngồi ngắm hoa cúc, sâu trong mắt nàng là cả một dòng suy tư không có nơi tận cùng. Những lúc như thế, nàng thường trò chuyện rất nhiều với Kiếm Mãn Hoa và Xích Yết Huyết. Tuy tuổi đời nàng còn chưa cao, nhưng hiểu biết và lịch duyệt giang hồ thì chẳng kém một ai cả, hơn nữa lại có một tâm hồn rất lãng mạn.
Xích Yết Huyết đã quen nàng chỉ trong một lần cùng đứng bên bờ sông ngắm hoa cúc trắng. Lúc đó Xích Yết Huyết đang gặp một chuyện buồn, một chuyện buồn sâu sắc mà không muốn ai làm phiền cả. Chàng ngồi một mình bên bờ sông đó, và đã vô tình gặp Bạch Cúc. Không hiểu sao chỉ mới lần đầu gặp mà hai người đã nói chuyện hợp nhau đến như thế .
Hai người đàm đạo về đủ mọi thứ trên đời , rồi cùng kết nghĩa huynh muội. Mọi chuyện diễn ra rất tự nhiên và đơn giản như ông trời đã sắp đặt vậy.
Xích Yết Huyết biết Bạch Cúc còn rất nhiều bí mật, nhưng chàng không cần quan tâm. Chàng vô cùng tin tưởng ngũ muội .
Bạch Cúc vừa tiến lại, Kiếm Mãn Hoa đã hít vào một hơi thật sâu, rồi thở nhẹ ra khoan khoái. Bạch Cúc mỉm cười, im lặng không nói gì. Kiếm Mãn Hoa lặng lẽ suy ngẫm hồi lâu, rồi thong thả hỏi:" Có phải bông hoa này muội tưới bằng sương lúc nửa đêm, ít đưa ra ánh sáng mặt trời, đây là loại Nguyệt Hạ Giai Nhân, có lẽ là khá hiếm đấy".
Bạch Cúc mỉm cười nói:"Nhị ca đoán sai một chút rồi. Bông Nguyệt Hạ Giai Nhân đúng là chỉ trồng dưới ánh trăng thôi, nhưng muội nuôi bằng nước sương sớm ủ kín trong bình gốm với một vài giọt rượu Nữ Nhi Hồng".
Kiếm Mãn Hoa cười nói :"Tưới hoa bằng rượu , bông hoa này sống được cũng thật kỳ quái đấy".
Tiểu Yến nói:"Cũng chỉ có ngũ muội mới nghĩ nổi ra các kiểu hoa như thế".
Bạch Cúc cười nói :"Dĩ nhiên muội phải có phương pháp rồi".
Tiểu yến vụt cười:" Ngay cả nhị ca cũng phải ngây ngất trong hương hoa cúc mà muội mang tới .Sau này nhất định ta phải tìm muội học hỏi một chút mới được".
Bạch Cúc chăm chú nhìn bông hoa cúc trắng có viền màu hơi tim tím rất kỳ lạ trong tay, cười nói:" Tam tẩu đã xinh đẹp như tiên nữ vậy, giờ có thêm trình độ hiểu biết về hoa thế, muội chỉ e tam ca không màng gì tới chuyện giang hồ nữa...".
Kiếm Mãn Hoa cười nói: "Hắn mà tách được khỏi cái chốn giang hồ này, ta cũng thật là sung sướng".
Mọi người còn đang mải nói, chợt Tiểu Yến xoay mình, thân pháp khinh linh, kiếm ảnh vụt ngời như tia chớp . Kiếm của nàng dài và mỏng , từa tựa giống kiếm của Kiếm Mãn Hoa, nhưng dài hơn một chút và dẻo hơn một chút, dường như chỉ một tác động nhẹ cũng có thể gẫy rời. Thanh kiếm đó vụt đâm thẳng vào một tán cây đen mù mịt gần đó .
Kiếm đâm vào giữa lùm cây, mà không cứa đứt một cái lá nhỏ nào!
Cùng lúc đó, trong lùm cây ấy, có một bóng người vụt bay ra, thân pháp như ma như quỷ. Bóng người đó tà tà xoay mình giữa không trung, lượn qua lượn lại như một con bướm. Mạc Thái Lan suýt nữa buột miệng la lên thất thanh, vì nàng thấy bóng hình kia cứ như một hồn ma hiện về đoạt mạng mọi người.