(Truyện 9D) Cửu Long Huyết Ký - Hồi 1 tập 2

Hồi 1 tập 2:
Hợp Phì dạ anh hùng tương hội
Ngọc Phong lâu đối tửu thiên bôi

Màn hoa ảnh vụt tắt đi, Mạc Thái Lan còn cảm thấy phần nào buồn rầu và tiếc nuối. Quả thực màn hoa đó quá đẹ, quá rực rỡ, đến nỗi một thiếu nữ như nàng chỉ muốn cả đời được lặng im ngồi ngắm nó.
Nàng chợt nhận ra, hàng trăm bông hoa thật nàng đã từng được nhìn thấy, được ôm lấy, được thưởng thức mùi hương, cũng không bằng nổi một bông hoa ảo ảnh trong màn hoa của vị kiếm khách kia. Cái gì là ảo ảnh bao giờ cũng đẹp hơn rất nhiều. Nhưng cũng thật buồn, vì những gì là ảo ảnh con người cũng không thể mãi mãi được giữ nó, được đắm chìm trong nó và thưởng thức nó. 
Mạc Thái Lan quyết định dành cả đêm hôm ấy để ngắm nhìn kiếm khách, nàng những mong chàng sử chiêu kiếm trong truyền thuyết đó lại một lần nữa. Nàng cũng đã nhận ra chàng là ai, và chỉ có chàng mới có thể sử chiêu Vân Trung Vô Ảnh Tiên Kiếm Mãn Hoa đó.

Kim Thanh đao ngã xuống chưa lâu , thì mắt của Mạc Thái Lan lại hoa lên lần nữa ......
Trong các loài chim, ai cũng biết nhanh nhất là chim cắt , tinh mắt nhất là chim ưng, mạnh mẽ nhất là chim điêu và hiền lành nhút nhát nhất là chim sẻ. Nhưng loài chim cao quý nhất phải kể đến, là chim én!

Chim én vô cùng đẹp, đẹp tới mê hồn. Một bức tranh xuân muốn diễn tả được hết cái sắc xuân nồng nàn, cái sức xuân mãnh liệt, không thể thiếu đi hình ảnh cánh én chao nghiêng. 
Tiểu Yến không phải là một con chim én, mà là một cô gái. Nếu so sánh như trên, nàng còn nhanh hơn chim cắt, tinh mắt hơn chim ưng, có khi mạnh mẽ hơn chim điêu, nhưng lại có lúc dịu dàng hơn chim sẻ.
Luận về sắc đẹp, nàng đẹp một cách tinh tế, cao quý hơn chim én, rực rỡ hơn chim công, lại mang một nét gì đó thướt tha như chim phượng.
Có người đồn rằng kiếm pháp của nàng không thua gì đương kim chưởng môn của Võ Đang phái. Nhưng trước giờ chưa ai mục kích võ công nàng ra sao cả. 
Từ ngày xuất giá, nàng đã không phải động tới kiếm nữa. Thậm chí như giang hồ đồn đại, võ công nàng còn cao hơn phu quân rất nhiều. Thế nhưng, những kẻ thù lợi hại nhất của nàng đã bị tân lang ra tay trừ khử hết trong vòng một tuần sau ngày đại hỷ.
Kể từ đó tới nay, không có kẻ nào dám đắc tội với nàng. Nếu có sơ ý xảy ra va chạm, thì kẻ đó cũng tìm cách để nàng đích thân hạ thủ, vì thà trúng phải một kiếm của nàng mà chết, còn hơn gặp phải độc thủ của phu quân nàng...

Mắt Mạc Thái Lan hoa lên vì một bóng người bay vụt đến. Phải mất mấy phút nàng mới nhận ra đó là một người, vì lúc đầu nàng cứ ngỡ đó phải là một cô tiên. 
Nữ nhân kia xuất hiện trong làn sương như một thiên thần, lượn nhẹ nhàng một cái đáp xuống đất ngay sau lưng Kiếm Mãn Hoa, thân pháp nhanh không thể tưởng, và đẹp không thể tả. Mạc Thái Lan nghĩ bụng nhất định sẽ xảy ra một trường ác đấu . Ngờ đâu, Kiếm Mãn Hoa không những không quay người lại, mà còn cười vui vẻ:"Tam đệ muội xưa nay vẫn rất đúng giờ, quả nhiên đã đến đầu tiên".
Tiểu Yến khom mình thi lễ, cười nói:"Tiểu Huyết hẹn mọi người hôm nay tập trung ở đây là có chuyện quan trọng, dĩ nhiên muội phải tới sớm để nghe rồi".
Kiếm Mãn Hoa lãnh đạm cười:"Chẳng lẽ hắn chưa kể gì với muội?".
Tiểu Yến lắc đầu:"Huynh ấy đi đâu không về nhà suốt hơn một tuần nay, hôm trước muội mới nhận được một lá thư của huynh ấy hẹn tới đây tụ họp".
Kiếm Mãn Hoa gật đầu, thong thả nói:"Lâu rồi ta cũng không gặp tam đệ, hóa ra hắn vẫn thích tham gia vào chuyện giang hồ, đúng là tính người khó sửa".
Tiểu Yến cười khúc khích nói:"Cũng tại muội chưa nghiêm thôi. Sau vụ này nhất định đóng cửa nhốt Tiểu Huyết ở nhà, không cho ra ngoài tác oai tác quái nữa".
Kiếm Mãn Hoa cười ha hả:"Vậy thì thật là đa tạ muội. Như vậy ta sẽ không bị hắn hành hạ, suốt ngày phải ngồi đấu tửu đến say mèm nữa".
Tiểu Yến mỉm cười, nói:"Nhị ca cũng phải tìm cách cai rượu cho huynh ấy đi, có lẽ trên đời huynh ấy chỉ sợ mỗi huynh thôi".
Kiếm Mãn Hoa cười nói:"Vậy sao? Ta thấy hắn nghe lời muội hơn cả lời ta đấy. Ta muốn hắn giết ai cũng phải mở lời mà nhờ vả, còn muội chỉ cần tỏ ý ghét ai thôi là hắn đã xuất thủ rồi".
Tiểu Yến đỏ mặt nói:"Cả cái tật đó nữa , muội đến không chịu nổi. Cái gì mà "sát" với chả "thủ", thật là đáng ghét....".

Nàng chưa kịp nói dứt câu, thì trong chợt có một giọng cười trong trẻo vang lên:"Tam tẩu đụng đến hai chữ "sát thủ", không những mắng tam ca, lại động chạm đến cả tứ ca đấy nhé!".